PHẦN 1. MỞ ĐẦU
1.1. TÍNH CẤP THIẾT CỦA ĐỀ TÀI
Chất lượng nước đã và đang bị ảnh hưởng tiêu cực bởi sự gia tăng dân số, công nghiệp hóa, đô thị hóa và sử dụng tài nguyên thiên nhiên một cách quá mức. Các ion kim loại nặng là một trong những chất gây ô nhiễm được giải phóng nhiều nhất và có nguy cơ gây tích lũy độc tố trong môi trường rất cao. Kim loại nặng không bị phân hủy, có xu hướng tích lũy sinh học gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe con người thông qua chuỗi thức ăn. Trong đó, thông qua tiêu thụ rau chiếm tỷ lệ lớn. Mặc dù rau được công nhận là một trong những thực phẩm chứa nhiều chất dinh dưỡng được sử dụng phổ biến trong chế độ ăn hàng ngày, song tỷ lệ hấp thụ kim loại của các loại rau ăn lá được phát hiện là cao nhất trong số tất cả các loại cây trồng. Tại Việt Nam, nhiều hệ thống thủy lợi lớn như sông Nhuệ, Bắc Hưng Hải… ngoài vai trò cung cấp nước tưới, còn là nơi tiếp nhận nước thải, dẫn đến tiềm ẩn nguy cơ tích lũy kim loại nặng trong nông sản rất cao. Hầu hết các nghiên cứu về kim loại nặng trong rau nói chung và rau ăn lá nói riêng đều là khảo sát, đánh giá các mẫu đất và nước được thu thập từ các khu vực bị ảnh hưởng. Một số nghiên cứu đã được thực hiện để đánh giá sự hấp thu của kim loại nặng trong nước tưới đến rau ăn lá, nhưng thông tin liên quan đến việc định lượng giới hạn an toàn của kim loại nặng trong nước tưới hiện vẫn chưa được đề cập trong bất cứ tài liệu nào.
Do đó, luận án thực hiện đề tài: “Nghiên cứu cơ sở khoa học xác định hàm lượng tối đa cho phép của một số kim loại nặng trong nước tưới cho rau ăn lá” là rất cần thiết.